Phật dạy ta mỗi ngày phải nhớ hoài 5 điều tâm niệm sau đây:
1. Chắc chắn sẽ bị già.
2. Chắc chắn sẽ bị bệnh.
3. Chắc chắn sẽ bị chết.
4. Chắc chắn ta sẽ lìa xa những người hay vật mà ta thương thích.
5. Ta chắc chắn phải chịu trách nhiệm với tất cả những thiện ác lớn bé trong tam nghiệp của mình.
Ở đây Ngài mới giải thích tại sao phải nhớ hoài 5 cái điều tâm niệm này:
1. Nghĩ đến tuổi già để không có một tuổi trẻ bạt mạng.
2. Nghĩ đến cái bệnh để không ỷ lại sức khoẻ rồi sống bất thiện.
3. Nghĩ đến cái chết để chuẩn bị ra đi mọi lúc, chứ mình nghĩ còn lâu thì không có được.
4. Nghĩ đến cái sự mất mát phân ly để lòng có những chuẩn bị.
5. Suy tưởng về nghiệp báo để có cái tam nghiệp tốt hơn.
Ngài không muốn mình mơ mơ màng màng nên Ngài giải thích tại sao, bởi vì khi họ biết nghĩ về nghiệp báo chẳng hạn, thì các nghiệp ác được đoạn tận (dứt hẳn triệt để) hoặc tối thiểu nó được giảm thiểu (bớt được bao nhiêu hay bấy nhiêu).
Trích KTC 118. Sư Giác Nguyên giảng.
Nguồn ảnh: sưu tầm
